Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2020

Tại sao người phụ nữ ấy vẫn mãi trồng rau?

Sức nóng dồn dập của giá nhà đất ở các vùng ven thành phố vẫn đang diễn ra. Những lời đồn về giải toả đất nền lan nhanh đến từng người dân nghèo. Những người dân đang vất vả mưu sinh bổng chốc trở thành tỉ phú khi bán đi phần lớn hoặc toàn bộ đất canh tác của mình.


Làn sóng tỉ phú ấy đến như một trận Đại Hồng Thuỷ. Người chủ đích bán đất cũng có, người sợ mất đất bán cũng có, người mua đi bán lại trong cơn nóng sốt nhà đất cũng có. Trong hàng vạn câu chuyện của dân tình thì hiếm có câu chuyện nào khác ngoài chuyện bán đất!
Thế rồi tiền tỷ vừa bán được vừa đủ xây một ngôi nhà tương đối khang trang để ở trên khoảng 100m2 còn sót lại. Sau khi xây nhà xong, có lẽ là lúc các chủ nhân cũng được thảnh thơi ngồi uống tách trà trước hiên nhà mới để nhìn lại đôi điều:
- Hoá ra ta từ một tỉ phú đất (điền chủ) giờ thành tỉ phú tiền mặt.
- Tiền có cầm được lâu!? Bỏ hết tiền vào xây căn nhà. Không chỉ bỏ tiền mà còn tự bỏ sức để xây nhà!
- Giá để xây một căn nhà với chất lượng tương đương ngày nay mắc gấp 3 lần so với cách đây 10 năm. Nghĩa là để xây một ngôi nhà 1 trệt, 1 lầu trên diện tích 100m2 (kể cả nội thất cơ bản) thì tốn 1 tỷ, 10 năm trước đây chỉ mất khoảng 330 triệu đồng.
- Trước khi bán đất, cuộc sống tuy khổ nhưng không sợ đói ăn vì luôn có đất canh tác. Sau khi bán đất, ngồi trong nhà đúc nhìn ra đường ngắm xe cộ và chẳng biết làm nghề gì để có đồng ra đồng vô như trước.
Để dễ hình dung, hãy nhìn vào công thức sau:
Nhà cấp 4+ vườn + nghề nông = nhà đúc
Dễ thấy rằng đó là một tính toán tồi! Nhưng hãy chậm lại để nghĩ xem. Nếu nhà nước quy hoạch và lấy mất đất vườn của mình với giá rẻ mạc thì công thức trên sẽ ra sao!
Nhà cấp 4 + vườn + nghề nông = Nhà cấp 4 (+Tủ lạnh, xe máy)
Tiền đền bù theo đơn giá nhà nước chỉ đủ mua con 1 cái tủ lạnh và 1 con xe rẻ tiền.
Như vậy, người dân "tự khôn" bằng cách làm như trên là bán đất!
Nhưng ai là những người dám mua đất khi mà tin đồn về giải toả đất nền vẫn được truyền đi?
Hãy nghĩ đi! Tôi biết bạn thông minh hơn tôi trong khoản này.
Câu chuyện thực ra tôi muốn kể đó là người phụ nữ kia. Người phụ nữ vẫn mãi trồng ra để mưu sinh và nuôi con sau khi người chồng xấu số qua đời sớm.
Bà có nhà, có ruộng và vườn. Bà sống giữa muôn trùng thông tin và những lời khuyên bán đất. Bàn vẫn cứ trồng rau.
Bà biết rằng, ngoài nghề nông bà không còn nghề nào khác để kiếm tiền và căn nhà cấp 4 là quá đủ để ở khi con cái đều sống xa nhà.
Bà cũng khôg biết uống cafe, ăn nhà hàng và mua đồ đẹp nên có bán đất đi thì cuộc sống của bà cũng không khác hơn.
Điều quan trọng nhất đó là bà nghĩ, bán đất thì có tiền nhưng có tiền rồi thì muốn mua được đất như trước thì không dễ. Để lại đó thì nó vẫn còn với mình.
Thế là trên mảnh đất đó bà trồng hết vụ mùa này tới vụ mùa khác. Rau rủ có lúc đạt lúc không nhưng bà không bao giờ cảm thấy túng quẫn về tiền nong. Bán vài cân rau, kiếm được dăm ba chục đủ mua ít thịt cá, dư ra vài ngàn để dành để đi lễ nghĩa, đám tang...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét