Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

Có gì liên quan giữa bikini và hành vi bẩn của người Việt?


(Sưu tầm: 2 người phụ nữ người nước ngoài tắm nắng bên bờ hồ)

Câu nói "tiên trách kỷ, hậu trách nhân" có vẻ chưa bao giờ rõ ràng nhất như bối cảnh hôm nay. Người Việt, nhìn nhận lỗi sai của người Việt và phê bình trên khắp mặt báo và các trang mạng xã hội. Tôi cũng không đứng ngoài xu hướng đang lên đó, một khi thấy một sự kiện xấu liên quan tới người Việt là thế nào cũng suy nghĩ và viết vài điều về nó. Nhưng, nói chán rồi, tôi lại đi tìm cái sự hợp lý nào đó trong những chuyện không hay trên.

Mỗi cộng đồng người được gắn chặt với những quan niệm sống, lý luận và cũng chịu ảnh hưởng nặng nề bởi địa dư. Kể từ khi phong trào toàn cầu hoá thịnh hành kể từ sau những cuộc chiến xâm lược, hoặc đấu tranh giai cấp, mọi người trong một cộng đồng bắt đầu nhòm ngó sang những người hàng xóm của mình để biết mà có những hành động thích đáng nhất về mặt đối ngoại. Nhưng chung quy lại, lợi ích dân tộc nào, dân tộc đó giữ và hiếm có chuyện một dân tộc này đi lo chuyện của nơi khác mà bỏ bê chuyện nội tại bên trong của mình.

Chuyện tương tác tích cực với nhau có thể ít hay nhiều, nhưng những khác biệt mà từng nhóm người bên trong thể hiện thì có những khác biệt lớn mà phần đông khó lòng chia sẻ được. Có thể dễ dàng thấy, người Việt cảm thấy không mấy quen thuộc và đúng đắn với một dãy dài những cô gái, chàng trai mắt xanh, mũi lõ ăn mặc mát mẻ nằm phơi nắng ở các bãi biển. Điều đó không là vấn đề nếu họ vẫn là những người đến từ những đất nước phát triển, .... nếu giả như những người đang mặc bikini kia là bộ tộc thiểu số nào đó thì có lẽ đã có nhiều hơn những chỉ trích và cấm đoán. Ở chiều hướng đối diện, sẽ không ai có thể hiểu và thứ tha cho một người Việt trong những hành vi đáng xấu hổ như: trộm cắp, trồng ma tuý, buôn lậu ... ở nước ngoài.

Đương nhiên, chúng ta sẽ mắc phải lỗi nguỵ biện ngay lập tức nếu so sánh 2 chuyện trên. Nhưng nếu nhìn rộng ra hơn một chút: việc mặc bikini nơi công cộng là đặc sản của những người trên thế giới, thì có lẽ những hành vi bẩn của kể trên là những đặc sản của người Việt. Thế giới gửi đến Việt Nam "món quà" của họ thì Việt Nam cũng gửi lại cho họ những gì thuần tuý nhất. Khi nào chúng ta thấy những chuyện ăn mặc, cách giao tiếp, và văn hoá nói chung của thế giới bắt đầu gần gũi với người Việt, thì khi đó những chuyện của người Việt cũng sẽ không còn đáng bàn nữa trên các diễn đàn, báo chí.

Có lúc tôi nhìn đơn giản hơn về mọi thứ vì cuộc sống của một đời người gói gọn trong mấy mươi năm. Trong khi đó người Việt đương lại sinh ra, lớn lên và tiếp ngộ kiến thức trong môi trường sinh hoạt cộng sản nghèo nàn so với loài người nói chung đã trải qua những kỷ nguyên biến đổi hình thái xã hội từ giàu, cho tới giàu hơn và giàu sụ cả về tinh thần lẫn vật chất thì trách móc, so sánh để làm gì. Sự khác biệt đến từ trong trứng nước mà.

Ce Phan

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét