Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2023

Căn phòng nhỏ



Căn phòng nhỏ

Căn phòng nhỏ mẹ cho
Bọc ước mơ đủ lớn
Bao chí trai không sờn
Căn phòng thời vàng son

Ngày bóng lạc mây trôi
Tôi nhìn ra cửa sổ
Căn phòng vừa đủ nhỏ
Thấy niềm tin căng tròn. 

Hỏi ai đủ giỏi giang
Hỏi ai lòng đủ rộng
Che đậy một quan san
Mãi tìm hoài chửa thấy 

Trong buổi chiều mây bay
Tháng ngày dài lãnh lẽo
Mẹ tôi vẫn còn đấy
Bên căn phòng đơn sơ

Lặng nhìn mẹ bồi hồi
Tôi mới chợt hiểu ra
Giấc mơ là có thật
Của mẹ và của tôi.

Ce Phan
20/7/2017

Đêm ba mươi



Xuân nào cũng vội tựa tình ta

Sắc đêm ba mươi chưa kịp tới

Lo ra tới sáng Tết đã già




Thắp vội nén nhang lòng đợi ấm

Ngọn gió ban chiều khẽ đan qua

Mang theo chút sắc hương trong nhà




Ce Phan

Đêm 30 Tết



Nhớ ba qua cơn mơ



Nhớ ba qua cơn mơ


Mấy mươi năm chưa cũ
Ngọn sóng còn trơ trơ
Vẫn như đêm chưa rũ
Vén màn nhìn giấc mơ

Người đi bên miền nước
Bóng xa dần chân mây
Vang trong từng ngọn sóng
Giọng như còn đâu đây

Con bước đi theo gió
Tìm theo từng bước chân
Xa dần nơi trần thế
Lạc theo người mênh mông

Bóng chiều dần buông xuống
Gió cũng dần lặng thinh
Sóng thu luôn tiếng gọi
Mãi bóng hình hư không.

Ce Phan
2/4/2023


Thứ Bảy, 8 tháng 1, 2022

Hạt cát

 Hạt cát


Có hạt cát nào rong chơi ngoài đường

Có hạt cát nào tủ tỉ ở sân vườn

Có hạt cát được gió và dép mang đi

Có hạt cát nằm yên trong chậu cây khô

Đời là thế, có vô vàng hạt cát, lẫn vào nhau

Đời là thế, có vô vàng hạt cát, rời xa nhau


Ngày người trở thành những hạt cát nằm yên

Ngày con, hạt cát bay vẩn vơ tìm chốn bạt ngàn

Vào đô thành, từ lỗ nẻ chui lên

Ra cánh đồng, mưa sa trôi theo dòng nước


Những hạt cát cứ lăn, cứ lăn đi

Người hiền dịu, thích vào nơi khuất gió

Người phong trần, cứ để nó cuốn đi

Đường đời xuôi ngược, ngược xuôi

Mấy nẻo, trăm đường, hoa bụi gió bay.


Ce Phan

(Nhớ những người yêu quí đã nằm xuống)

Thứ Năm, 10 tháng 8, 2017

Tựa một dòng thời gian

Cố bước nhanh trước thời gian để nhìn lại
Tưởng đâu ta hiểu ta, hiểu người đã qua
Nào đâu thời gian lắm khúc hơn cả những dòng sông
Chạy nhanh để mong thấy ngọn lại phải chạy lùi

Chí nam nhân thể nào chỉ có thế nói thôi sao
Tựa ngày nào đứng trước con đường dài phía trước
Ta chọn từ đây, thời gian xa cũng thuộc về ta
Thế mà, đường chưa đi qua, phải bỏ lại xa